MỈM CƯỜI VÀ TIN VÀO CHÍNH MÌNH
Câu chuyện thứ nhất ...
Một anh thanh niên thỉnh giáo thiền sư: “Đại sư, có người nói con là thiên tài, cũng có người mắng chửi con là đồ ngốc, còn ngài thì thấy thế nào?”.
“Cậu nhìn nhận bản thân mình như thế nào?”, vị thiền sư hỏi lại, anh thanh niên nhất thời không biết trả lời thế nào.
“Ví như một cân gạo, trong con mắt của người phụ nữ nấu bếp thì là mấy chén cơm; trong mắt của thợ làm bánh thì là mấy chiếc bánh nướng; trong con mắt của người nấu rượu thì lại thành một vò rượu.
Nhưng gạo vẫn là gạo. Cũng như vậy, cậu vẫn là chính bản thân cậu, có triển vọng thế nào là được quyết định bởi việc cậu nhìn nhận bản thân như thế nào”.
Chàng thanh niên trong phút chốc đã sáng tỏ thông suốt & mỉm cười thỏa mãn
Câu chuyện thứ hai ...
Chàng trai trẻ hỏi bậc trí giả: “Làm thế nào mới có thể trở thành một người vui vẻ, cũng mang đến niềm vui cho người khác?”.
Trí giả cười đáp: “Có bốn loại cảnh giới, cậu có thể lĩnh ngộ điều tuyệt vời trong đó.
Trước tiên, hãy ‘xem bản thân mình là người khác’, đây là ‘vô ngã’. Khi đấy cậu sẽ quan sát được cảm xúc của mình và kiểm soát được nó.
Kế đến là hãy ‘xem người khác thành bản thân mình’, đây là ‘từ bi’. Khi đó cậu sẽ mở rộng tấm lòng của mình để đón nhận niềm vui khi giúp người khác, bất kể việc họ có tri ân mình hay không.
Sau đó nữa, cần phải ‘xem người khác thành người khác’, đây là ‘trí huệ’. Khi đó cậu có thể tự tin hỏi ý kiến tất cả mọi người, nhưng chỉ quyết định bởi chính mình.
Cuối cùng, hãy ‘xem bản thân là chính bản thân mình’, đây là ‘tự tại’”. Cậu sẽ biết cách thường xuyên tận hưởng niềm vui khi trân trọng chính bản thân mình.
Chàng thanh niên mỉm cười, dù cậu không dám chắc mình thực sự hiểu hết ý nghĩa trong lời nói của vị trí giả, nhưng một phần cũng đủ giúp cậu cảm thấy sáng rõ...
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét